posted on 05/10/2011
Người vẫn còn "lâng lâng" sau một chuyến đi dài... Từ mai sẽ lại quay về với những công việc quen thuộc: 7h sáng thức dậy, đọc Kinh, Niệm Phật, lên thư viện, mỗi ngày dù thế nào cũng phải dành đủ 10 tiếng cho việc học, rảnh rỗi thích nằm nhà đọc sách, nghe pháp... Ngày nào cũng chỉ ngần nấy việc thôi, mà chẳng mấy khi thấy chán :) Enjoy cuộc sống theo một cách của riêng mình :) Mà cũng bởi lẽ, một khi đã xác định được đích cần hướng tới, thì tâm trí cũng chỉ có duy nhất một điều đó thôi, và sự đam mê, hi sinh là những điều hết sức cần thiết. Cuộc sống tự lập có 2 mặt của nó: một là bạn phải nỗ lực để vươn lên, để trưởng thành; hai là buông thả để đánh mất mình!
Những điều mà mình đã làm được, chẳng đáng gì, chỉ như một hạt cát nhỏ bé giữa mênh mông sa mạc rộng lớn... Vẫn không ngừng cố gắng, nhưng chẳng phải để hơn thua với ai, cũng chẳng phải để nhận được những lời khen ngợi,... mà bởi đơn giản nó xuất phát từ tình yêu mà mình dành cho mẹ ♥ và cũng bởi, khi yêu một ai đó chân thành, bạn sẽ ý thức được rằng không được phép làm cho người đó thất vọng hay tổn thương...♥
Hà Nội, ngày...tháng...năm...
"18/7/2010
Hôm nay là ngày Sinh Nhật con gái yêu của mẹ. Mẹ chúc con gái yêu của mẹ mãi mãi xinh đẹp, luôn luôn vui vẻ và gặp nhiều may mắn... Mẹ luôn luôn cầu chúc cho con những điều tốt lành, TRỜI PHẬT phù hộ cho con gái yêu của mẹ. Mẹ yêu con nhiều lắm và mong chờ con, dõi theo con từng bước... Mẹ biết ơn ông Trời thật nhiều vì đã cho mẹ có con, con ạ...!"
"...Mẹ chào con gái! Con chuẩn bị ôn thi nên mệt mỏi lắm phải không? Mẹ thương và yêu con lắm! Con cố gắng lên con nhé! Thực ra thì mẹ thấy cuộc đời mẹ nếu không có các con thì vô vị lắm! Mẹ rất tự hào về con khi con biết sống cho mẹ. Mẹ làm được gì cho các con thì mẹ sẽ hy sinh không mệt mỏi...Con ơi thế là mẹ con mình lại sắp được ở bên nhau rồi. Không biết tâm trạng của mẹ khi ra sân bay đón con thì thế nào nhỉ!...Con kg được nhớ nhà đâu. Phải biết hy sinh cho mai sau. Con nghĩ mà xem thời gian trôi đi nhanh lắm... Lúc đưa con ra sân bay về mẹ thấy nhà trống trải khi thiếu vắng hình bóng con trong từng góc nhà. Mẹ lại nhớ lại lúc mẹ mới sinh con ra, con nằm đấy bé xíu xinh xắn mà bây giờ không thấy nữa. Mẹ về nhà nhớ con quá mẹ ngồi thừ ra và khóc một mình, dở quần áo của con ra và nâng niu xong xếp vào thật cẩn thận...
Nhiều lúc mẹ nghĩ muốn giữ con bên cạnh mẹ ,nhưng thế thì thật ích kỷ đúng không con! Từ khi sinh con ra cho đến lúc con ra sân bay mẹ luôn bên con, nên lúc đó không có mẹ ở bên thì mẹ cũng lo lắng lắm, nhưng vẫn dõi theo từng bước đi của con. Mẹ phải hy sinh cuộc sống của mẹ và cầu nguyện cho con được tốt lành...
Nhanh lắm con ạ! Mẹ đang háo hức để được đón con gái yêu của mẹ mà! Con hãy vượt qua một kỳ thi đầy mệt mỏi này nhé! Rồi con về bên mẹ để tựa vào mẹ cho hết mệt mỏi con nhé...
Con phải tập trung vào ôn để thi cho tốt. Mẹ chờ được đón con trong niềm vui hân hoan dâng trào, con gái yêu quý nhé.......!"
"Con cố gắng con nhé. Mẹ biết là con rất mệt mỏi và rất thương yêu con. Cố lên con nhé, xong có mệt mỏi thì về bên mẹ nghỉ ngơi con nhé!... Con phải giữ sức khỏe chứ. Con thấy lúc con ở nhà mẹ phải cho con ăn uống đủ chất để chống chọi với thời tiết khắc nghiệt nếu không thì ốm ngay. Con còn trẻ phải biết làm cho mình là có sức khỏe bền bỉ và dẻo dai thì mới vững bước tương lai khi vào đời được con ạ! Mẹ mong con hãy tự chăm sóc lấy bản thân khi không có mẹ bên con, vì cuộc sống và tương lai tươi sáng... Lúc con còn nhỏ, mẹ đã thầm hứa mẹ sẽ dậy dỗ con trở thành một người con gái vừa xinh đẹp và tài trí hơn người nên mẹ rất mệt mỏi. Nhưng mẹ chấp nhận nó và chỉ một mình âm thầm mong chờ từng khoảnh khắc. Dù ai nói gì mẹ không nản lòng. Và mẹ muốn con gái yêu của mẹ là một người thật hoàn hảo! Đằng sau con là bóng dáng của mẹ, luôn luôn dõi theo và đồng hành cùng con đến hơi thở cuối cùng... Lúc sinh con ra mẹ cũng thấy con khác rồi, nên mẹ luôn theo sát con, để ý ăn nghỉ của con và hướng cho con , nếu con sai ý là mẹ không chịu được. Mẹ thấy ngẫm đúng lắm, lúc con sinh ra ngạt chết chắc rồi mà mẹ chẳng hay biết, mà Trời Phật đã cho con sống lại, mẹ nghĩ con không phải người bình thường ngay lúc đó. Mẹ thấy cuộc đời con may mắn lắm! Mẹ sinh con ra là mẹ biết, nên mẹ rất tin vào con, mẹ không phải lo nghĩ về con đâu, vì con là con Trời Phật nên con được che chở không ai hại được con, nên mẹ một lòng tin tưởng vào điều đó... Mong sao Trời Phật phù hộ độ trì và che chở cho con gái yêu của mẹ cả cuộc đời này. Mẹ chào con và Hôn con nhiều... Hẹn gặp lại ngày gần nhất được hôn và ôm con vào lòng..."
" Mẹ muốn bên cạnh con , sát cánh bên con thật bình yên... Con nhớ mẹ nhắc con một điều, rằng mẹ cần có các con mãi mãi trong cuộc đời này chứ không cần gì hết đâu. Mẹ muốn ở bên các con cả cuộc đời này. Mẹ sống và vượt qua mọi khó khăn trong cuộc sống là nhờ vào 2 chị em con đấy... Con đi mẹ nhớ con và muốn giữ lại bên mình, nhưng mẹ nghĩ có yêu thì phải bản lĩnh để con đi và cầu mong thật nhiều may mắn đến với con gái bé bỏng của mẹ con ạ! MẸ THẬT ĐAU LÒNG CON CÓ HAY KHÔNG... Lúc các con còn ở bên mẹ vì yêu các con, mong các con có một cuộc sống thật là tốt đẹp không một chút gợn trong đầu non trẻ nên mẹ cố hết sức có thể. Có lúc cáu và mắng các con vì yêu các con, không muốn các con xấu đi khi ở bên mẹ... Những lúc ở bên các con là mẹ quên đi hết phiền muộn của cuộc sống. Nên mẹ nhắc con luôn luôn có mẹ bên cạnh con , con phải khỏe mạnh thì mẹ không lo lắng... Mẹ chào con gái yêu và xinh đẹp của mẹ! MẸ HÔN CON THẬT NHIỀU..."
Có những khi tưởng chừng như kiệt sức, muốn buông xuôi... nhưng những lời ấm áp của mẹ lại vực con dậy, tiếp thêm cho con sức mạnh và niềm tin để bước tiếp...♥ Có một sự thật là, nếu không có Mẹ, thì cũng sẽ chẳng có "con của ngày hôm nay" ♥
„Hai vai mẹ một gánh đầy huyền thoại,
Lòng yêu thương hào phóng đến vô cùng.
Hình hài con khi còn là hạt bụi,
Lớn lên dần qua tim mẹ bao dung.“ ♥
„Ai còn mẹ xin đừng làm mẹ khóc,
Đừng để buồn lên mắt mẹ nghe không!
Để một mai khi rớt cánh hoa hồng,
Khỏi tiếc nuối những ngày vui bên mẹ!“ ♥