Hiển thị các bài đăng có nhãn Deutsch lernen. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn Deutsch lernen. Hiển thị tất cả bài đăng
Học tiếng Đức trên Deutsche Welle

Học tiếng Đức trên Deutsche Welle

Hallo ihr Lieben, 
Có nhiều bạn hỏi mình những Video để xem phim có phụ đề tiếng Đức. Phải thú thực với các bạn là không thể tìm được những thứ đó online! Ở Việt Nam mình không biết như thế nào, chứ ở Đức thì hầu như là không thể, vì luật bản quyền ở Đức rất nghiêm.
Tuy nhiên nói như vậy không có nghĩa là chúng ta không thể tự học tiếng Đức qua phim ảnh. Chắc hẳn các bạn đã quen thuộc với trang web của Deutsche Welle đúng không? Ở đó cũng có rất nhiều chương trình học qua phim, có phụ đề, có bài tập, có tổng hợp từ vựng và được chia ra thành nhiều cấp độ. Nếu như các bạn chưa biết đến điều này thì hãy xem phần hướng dẫn ở các bức hình phía dưới nhé.
Để biết trình độ nào phù hợp với mình, các bạn có thể làm bài Test ở đây:http://einstufungstest.dw.de/index.php?id=2 

Deutschlandlabor - Trình độ: A2
Đây là chuyên mục cung cấp những Video có kèm phụ đề về những chủ đề đơn giản trong cuộc sống ở nước Đức, giúp bạn có cái nhìn rõ hơn về đất nước và con người nơi đây 
 http://www.dw.com/de/folge-1-schule/l-18722328 

Jojo sucht das Glück - Trình độ: B1, B2
Đây là một chương trình học được làm như một bộ phim truyền hình với nhân vật chính là Jojo, một du học sinh đến từ Brasil. Hiện nay phim có tất cả là 3 phần. Người học sẽ theo chân Jojo khám phá các góc cạnh về cuộc sống ở Đức dưới cái nhìn của một du học sinh. 

Bản thân mình thấy những Video này rất tốt trong việc học ngôn ngữ giao tiếp hằng ngày ở Đức (một loại ngôn ngữ rất khác ngôn ngữ mà mọi người dùng trong Uni)
 Phần 1: http://www.dw.com/de/deutsch-lernen/jojo-staffel-1/s-31564
 Phần 2: http://www.dw.com/de/deutsch-lernen/jojo-staffel-2/s-31565
 Phần 3: http://www.dw.com/de/deutsch-lernen/jojo-staffel-3/s-101155 

Ticket nach Berlin - Trình độ: B1, B2
Ở đây mọi người sẽ theo chân 6 bạn trẻ đến từ nhiều quốc gia khác nhau đi dọc nước Đức để khám phá các thành phố tuyệt đẹp nơi đây 
 http://www.dw.com/de/münchen-abenteuer-auf-dem-wasser/l-17389894

Video-Thema: Trình độ: B2, C1
Những Video trong chuyên mục này được lấy từ những phóng sự trên kênh DW, rất thú vị để mở rộng tầm hiểu biết về thế giới. 
 http://www.dw.com/de/wohnen-auf-dem-wasser/l-19022238


Bài hát: Chuột yêu gạo (German version) - Maus liebt Reis

Bài hát: Chuột yêu gạo (German version) - Maus liebt Reis



Deutscher Text - Admin  

Maus liebt Reis

Als ich deine Stimme hörte,
hatte ich schon ein Gefühl, lasst mich daran denken, ich will dich nie vergessen.
Ich denke gern an den Tag,
du bist in meinem Herzchen.
Auch wenn der Tag kommt, denke ich nur an dich.
Eines Tages in Zukunft, meine Fantasie wird wahr.
Ich werde mein Bestes versuchen, dich für immer zu lieben.
Egal wie lang der Weg ist, gehen wir bis zum Ende.
Ich will dir nun etwas sagen, dass du weißt, dass du weißt...
Ich liebe dich, liebe nur dich,
sowie die Maus liebt den Reis.
Auch wenn es jeden Tag stürmt,
werde ich immer neben dir.
Du fehlst mir, fehlst mir sehr.
Ich weiß nicht, wie hart es ist.
Solange ich dich lächeln sehen,
versuche ich immer, alles zu tun.

***********

Lời bài hát rút gọn để hát: 
Als ich deine Stimme hört´,
hatte ich schon ein Gefühl, lasst mich daran denk´, ich will dich nie vergess´.
Ich denke gern an den Tag, du bist in meinem Herzchen.
Auch wenn der Tag kommt, denk´ ich nur an dich.
Eines Tages in Zukunft, meine Fantasie wird wahr.
Ich werd´ mein Bestes versuchen, dich für immer zu lieben.
Egal wie lang der Weg ist, gehen wir bis zum Ende.
Ich will dir nun etwas sagen, dass du weißt, dass du weißt...
Ich lieb´ dich, lieb´ nur dich,
sowie die Maus liebt den Reis.
Auch wenn es jeden Tag stürmt,
werde ich immer neben dir.
Du fehlst mir, fehlst mir sehr.
Ich weiß nicht, wie hart es ist.
Solang´ ich dich lächeln seh´,
versuch´ ich immer, alles zu tun.

*********
Dịch lời Việt: 
Khi em nghe giọng nói của anh, em đã có một cảm giác rằng mình sẽ không bao giờ muốn quên anh.
Em mơ nghĩ về một ngày anh ở trong trái tim nhỏ bé của em.
Ngay cả khi ngày đó đến đi nữa thì em sẽ vẫn chỉ luôn nghĩ về anh.
Một ngày nào đó trong tương lai, những điều em tưởng tượng sẽ thành sự thật.
Em sẽ làm điều tốt nhất có thể để yêu anh đến mãi mãi.
Ngay cả khi con đường có dài đến thế nào, thì chúng ta sẽ cùng nhau đi về nơi tận cùng.
Bây giờ đây em muốn nói với anh một điều, để anh biết rằng, để anh biết rằng...
Em yêu anh, chỉ yêu mình anh,
như chuột yêu gạo vậy.
Ngay cả khi mỗi ngày đều giông bão,
em sẽ vẫn luôn ở bên anh.
Em nhớ anh, nhớ anh rất nhiều.
Em không biết nó khó khăn đến nhường nào.
Chừng nào em còn nhìn thấy anh cười,
em sẽ luôn luôn cố gắng làm tất cả mọi thứ.

Bài hát - Wie ich bin - Con đường tôi đi - Trọng Hiếu Idol


Text: 
Der Weg, für den ich mich entschieden hab, scheint noch so weit bis zum Ziel.
Ich hör die Menschen reden, sagen mir,
lass es sein, du wirst den Traum nie erfüllen.
Auch wenn es dunkel scheint, die Hoffnung schwindet
ich hör auf das, was ich fühl.
In meinem Herzen brennt ein helles Feuer,
das nun ausbrechen will.
Jetzt ist es Zeit, dass mein Herz laut singt.
Jetzt ist es Zeit zu sein, wer ich bin.
Auch wenn die Tage hart und dornig sind,
werd ich immer nach vorne gehn.
so wie ich bin
oh oh oh
Träume werden ewig Träume bleiben,
wenn ich nicht an sie glaub
yeah.
Doch kein Schmerz wird mich zum Fallen bringen,
wenn ich meiner Sehnsucht vertraue.
Oh oh
Ständig fährt das Leben Achterbahnen,
doch ich bin schwindelfrei.
Lächelnd nehme ich die nächste Kurve,
weil ich tief in mir weiß,
Jetzt ist es Zeit, dass mein Herz laut singt.
Jetzt ist es Zeit zu sein, wer ich bin.
Auch wenn die Tage hart und dornig sind,
werd ich immer nach vorne gehen.
so wie ich bin.
Ich lasse all meine Angst weit hinter mir,
weil ich weiß, dass meine Stimme mich führt.
Und eines Tages werden die Zweifel verschwinden,
weil ich tief in mir spür.
Jetzt ist es Zeit, dass mein Herz laut singt.
Jetzt ist es Zeit zu sein, wer ich bin.
Auch wenn die Tage hart und dornig sind,
werd ich immer nach vorne gehen.

***********************************************

Dịch lời Việt:

Con đường mà tôi đã lựa chọn dường như còn khá xa để tới đích.
Tôi nghe người ta nói với mình rằng,
đừng làm nữa, mày sẽ chẳng bao giờ đạt được ước mơ đâu.
Ngay cả khi nó có vẻ như tối tăm, hi vọng ngày càng ít đi,
tôi vẫn nghe theo điều mà tôi cảm thấy.
Trong tim tôi cháy một ngọn lửa sáng,
ngọn lửa ấy giờ đây như muốn bùng lên.

Bây giờ là lúc con tim tôi hát vang lên.
Bây giờ là lúc được là chính tôi.
Ngay cả khi những ngày tháng khó khăn và đầy chông gai,
tôi sẽ vẫn luôn đi về phía trước.
như chính con người tôi.

Những ước mơ sẽ mãi chỉ là ước mơ,
nếu như tôi không tin vào chúng.
Vậy nhưng sẽ không có nỗi đau nào làm tôi gục ngã,
khi mà tôi tin vào mong ước mãnh liệt của mình.

Cuộc sống luôn lái tàu lượn,*
tuy nhiên tôi không bị chóng mặt đâu.
Mỉm cười, tôi rẽ vào khúc cua tiếp theo,
bởi sâu thẳm trong tôi tôi biết rằng:
*(ý nghĩa: cuộc sống có lúc lên lúc xuống, lúc thăng lúc trầm)

Bây giờ là lúc con tim tôi hát vang lên.
Bây giờ là lúc được là chính tôi.
Ngay cả khi những ngày tháng khó khăn và đầy chông gai,
tôi sẽ vẫn luôn đi về phía trước.
như chính con người tôi.

Tôi để tất cả sự sợ hãi lại phía sau,
bởi tôi biết, cảm xúc của tôi dẫn dắt tôi.
và một ngày nào đó những sự nghi ngờ sẽ biến mất,
vì sâu thẳm trong tôi tôi cảm nhận rằng:

Bây giờ là lúc con tim tôi hát vang lên.
Bây giờ là lúc được là chính tôi.
Ngay cả khi những ngày tháng khó khăn và đầy chông gai,
tôi sẽ vẫn luôn đi về phía trước.
như chính con người tôi.

Online-Übungen - Các bài luyện tập tiếng Đức


Đây là tổng hợp những đường link bài luyện tập kèm theo các giáo trình học tiếng Đức của nhà xuất bản Cornelsen. Hi vọng là sẽ giúp ích được cho các bạn trong việc ôn tập kiến thức.
studio 21

Lara Loft - Lass jetzt los / Let it go (German Cover / Frozen / Die Eiskönigin)



Der Schnee glänzt weiß auf den Bergen heut' Nacht,
keine Spuren sind zu seh'n.
Ein einsames Königreich und ich bin die Königin.
Der Wind, er heult so wie der Sturm ganz tief in mir.
Mich zu kontrollier'n, ich hab' es versucht.
Lass sie nicht rein, lass sie nicht seh'n,
wie du bist, nein, das darf niemals gescheh'n.
Du darfst nichts fühl'n,
zeig' ihnen nicht dein wahres Ich.
[Refrain]:
Ich lass los, lass jetzt los,
die Kraft, sie ist grenzenlos.
Ich lass los, lass jetzt los,
und ich schlag' die Türen zu.
Es ist Zeit, nun bin ich bereit!
Und ein Sturm zieht auf.
Die Kälte, sie ist nun ein Teil von mir.
Es ist schon eigenartig, wie klein jetzt alles scheint.
Und die Ängste, die in mir war'n,
kommen nicht mehr an mich ran.
Was ich wohl alles machen kann,
die Kraft in mir treibt mich voran.
Was hinter mir liegt, ist vorbei.
Endlich frei!
[Refrain]:
Ich lass los, lass jetzt los,
nun bin ich endlich so weit.
Ich lass los, lass jetzt los,
doch Tränen seht ihr nicht.
Hier bin ich, und bleibe hier!
Und ein Sturm zieht auf.
Ich spüre diese Kraft, sie ist ein Teil von mir.
Sie fließt in meiner Seele und in all die Schönheit hier.
Nur ein Gedanke und die Welt wird ganz aus Eis.
Ich geh' nie mehr zurück, das ist Vergangenheit.
Ich bin frei, endlich frei,
und ich fühl' mich wie neugeboren.
Ich bin frei, endlich frei,
was es war, ist jetzt vorbei.
Hier bin ich, in dem hellen Licht!
Und ein Sturm zieht auf.
Die Kälte, sie ist nun ein Teil von mir.

Dịch lời Việt:
https://www.facebook.com/german4vietnamese/posts/1478944152429577
Nhật ký du học Đức - Phần 2: Bài học giá trị từ Người-thầy-cuộc-sống

Nhật ký du học Đức - Phần 2: Bài học giá trị từ Người-thầy-cuộc-sống

Augsburg, 1.8.2012

5h30´ tôi đã có mặt ở Bahnhof (bến tàu) để kịp đón chuyến tàu sớm đến sân bay. Rất tiếc là hôm nay tôi không ra sân bay với một chiếc vali (nếu thế thì có lẽ tôi sẽ bay ngay về với Mẹ), mà là với một chiếc túi xách công sở, áo sơ mi và quần âu. Oh je, hôm nay là ngày thực tập đầu tiên của tôi ở sân bay Munich. Một cuộc hành trình mới lại bắt đầu, đầy thử thách nhưng cũng không kém phần thú vị...

Sau gần 2 tiếng ngồi tàu, cuối cùng tôi cũng có mặt ở khu nhà hành chính của sân bay. Đón tôi ở quầy tiếp tân là Chris, trưởng tòa soạn, người đã phỏng vấn tôi và cũng sẽ là người phụ trách tôi trong 6 tháng tới đây. Đến lúc này thì tôi thực sự thấy rất hồi hộp.

Trước tiên, tôi được dẫn đến văn phòng của mình. (Tôi không hề nghĩ rằng sẽ có một văn phòng riêng cho thực tập sinh). Sau đó, tôi được đưa đi chào hỏi và làm quen với các đồng nghiệp trong bộ phận. Tất cả mọi người đều rất thân thiện, tạo cho tôi cảm giác mình được chào đón ở đây. Mặc dù vậy, tôi cũng có chút gì đó lo lắng và không được tự tin cho lắm vì tôi là người châu Á duy nhất ở đó. Nhiều người hỏi tôi có phải sinh ra và lớn lên ở Đức hay không. Oh, giá mà được như vậy thì cũng đỡ. Đằng này, tôi lại là du học sinh mới sang Đức chưa đầy 3 năm, không một người thân thích. Nói thực là, mặc dù ở trường tôi học không đến nỗi tệ, thế nhưng khả năng giao tiếp của tôi chưa được tốt lắm, vì từ trước đến giờ tôi ít va chạm. Ngôn ngữ dùng ở trường Đại học là ngôn ngữ khoa học, khác hẳn ngôn ngữ giao tiếp hàng ngày, đặc biệt là giao tiếp trong môi trường công sở. Đã vậy, đồng nghiệp của tôi hầu như đều nói tiếng địa phương của bang Bayern (gọi là Bayerisch). Vậy nên nhiều khi tôi cố gắng lắm mà không thể hiểu được hết, chỉ biết cười trừ.

Bàn làm việc của tôi

Nơi tôi làm là bộ phận báo chí truyền thông và quan hệ công chúng, nơi đòi hỏi một khả năng giao tiếp rất khéo léo. Cái đó thì tôi nghĩ rằng, kể cả có cho tôi sử dụng tiếng Việt là tiếng mẹ đẻ đi chăng nữa thì tôi cũng chưa chắc làm được, chứ đừng nói đến là bằng tiếng Đức, một thứ tiếng mà đối với người nước ngoài để diễn đạt trôi chảy đủ ý đã là khó rồi, chứ chưa nói đến độ diplomatisch (khéo léo theo kiểu ngoại giao). Bởi vậy mà tôi đã cảm thấy rất căng thẳng.

Nhiệm vụ đầu tiên của tôi là viết một bài báo về chương trình hợp tác du lịch giữa sân bay Munich và các nước Đông Nam Á, trong đó có Việt Nam. Đến lúc này thì việc hạn chế về ngôn ngữ đã gây khó khăn thực sự cho tôi. Vốn từ của tôi về ngành hàng không và du lịch hầu như là bằng 0. Nếu như là ở trường, bạn có thể đến gặp giáo sư hay giảng viên để yêu cầu giúp đỡ khi gặp khó khăn. Còn ở đây, mỗi người đều có công việc riêng của mình, rất bận rộn. Một khi công việc đã được giao, thì mong đợi bạn sẽ hoàn thành nó một cách độc lập là điều tất nhiên. Tôi đã không bỏ cuộc. Tôi tự mày mò tìm đọc các bài báo, các trang web liên quan đến lĩnh vực mình cần để có thể mở rộng vốn từ chuyên ngành, cũng như học cách diễn đạt theo phong cách báo chí. Tất nhiên là bài viết của tôi không thể tốt ngay từ lần đầu. Tuy nhiên, tôi đã nhận được những góp ý rất nhẹ nhàng và nhiệt tình từ sếp của mình để tôi có thể làm tốt hơn. Và thực sự, tôi đã rất vui mừng và có một chút tự hào khi thấy tên mình được in trong bài báo đầu tiên. ^_^

Một trong những thành quả 

Còn rất nhiều điều mới mẻ nữa mà tôi cần phải học. Tôi luôn cố gắng tận dụng mọi cơ hội để quan sát các đồng nghiệp của mình, quan sát cách họ giao tiếp với nhau, giao tiếp với đối tác, vô cùng chuyên nghiệp và khéo léo. Bây giờ tôi mới hiểu thế nào là „sức mạnh của lời nói“. Chỉ một lời nói sơ ý thôi là có thể hủy hoại danh tiếng cũng như công sức bao nhiêu năm xây dựng. Có lẽ vậy nên khu vực báo chí tôi làm được đặt đối diện văn phòng của Tổng giám đốc điều hành sân bay.

Nhiều khi tôi cảm thấy áp lực. Áp lực không phải từ bên ngoài mang tới mà là do chính tôi tự tạo ra, vì tôi muốn mình phải làm tốt và tốt hơn nữa. Những lúc như vậy tôi thường tìm tới Mẹ. Mẹ là người đưa cho tôi những lời khuyên, cũng như dạy tôi cách nhìn nhận, đánh giá một con người, một sự việc. Dần dần, tôi trưởng thành và suy nghĩ chín chắn hơn so với tuổi và ngoại hình của mình. Ở Đức có câu "Ein Gramm Praxis ist mehr wert als eine Tonne Theorie" (1 gram Thực tế thì giá trị hơn nhiều 1 tấn Lý thuyết). Bạn biết đấy, có những điều mà trường học không thể nào dạy ta được, mà chỉ có cách chính bản thân mình phải bước ra ngoài và trải nghiệm. Cuộc sống còn vô vàn những điều cần phải học hỏi và những bài học từ Người-thầy-cuộc-sống thường không dễ dàng gì, nhưng một khi đã vượt qua được thì giá trị của bạn qua đó sẽ được nâng lên.

Tôi cảm thấy may mắn khi được làm việc trong một môi trường cởi mở và thân thiện. Mọi người, kể cả lãnh đạo, đối xử với tôi như một nhân viên tiềm năng trong tương lai, chứ không phải như một người học việc. Tôi không nhận thấy bất kì sự phân biệt giữa nhân viên và sếp. Mọi người đều làm việc độc lập và có quyền đóng góp ý kiến. Ngay cả vị lãnh đạo lớn thứ 2 của công ty, người mà chỉ cần đi cùng với ông bạn có thể tự do qua mọi cửa kiểm soát an ninh của sân bay, cũng rất giản dị và thường ngồi chung bàn ăn trưa mới mọi nhân viên, trong đó có cả tôi. Bước ra khỏi cửa công ty, tôi và đồng nghiệp, thậm chí cả sếp của mình, lại trở thành bạn bè. Chúng tôi tụ tập ăn uống và đi du lịch.

Điều thú vị nhất đối với tôi là hàng ngày được di dạo bằng ô tô trong khu vực đường băng sân bay, được ngắm nhìn những chiếc máy bay đầy kiêu hãnh từ phạm vi gần nhất, được chạm vào chúng từ bên ngoài...Tôi có cảm giác mình là một „crazy fan“ của những chiếc máy bay. Công việc báo chí truyền thông cũng tạo điều kiện cho tôi được tham gia những buổi gặp gỡ các nhà chính trị, những người điều hành các hãng hàng không, những buổi giới thiệu các mẫu máy bay mới, tiếp xúc với nhà báo và truyền hình.

Lễ cắt băng khánh thành VIP Lounge của hãng Emirates

Lễ chia tay máy bay AVRO của hãng Lufthansa 

Lễ khai trương đường bay mới của hãng Monarch Airlines 

Sân bay Munich chào đón nhà vô địch ^o^

Lễ giới thiệu máy bay mới của hãng Air Berlin nhân dịp Weihnachten (Nô-el)

Tham quan máy bay Airbus A380 của hãng Emirates 

Tham quan máy bay Boeing 787 Dreamliner của hãng Qatar Airways 

Thăm quan máy bay Beluga - máy bay chuyên dụng của hãng Airbus

Một máy bay chở hàng có thể chứa được 5-6 xe tải lớn 

Chuyến bay đầu tiên của hãng Ukraine International Airlines đến sân bay Munich 


Sau những ngày tháng làm việc ở sân bay Munich, tôi cảm thấy mình trưởng thành nhiều hơn bao giờ hết. Tôi dần trở nên chín chắn, độc lập và tự tin. Chính cái suy nghĩ rằng mình đến từ một đất nước nhỏ bé (có đồng nghiệp của tôi vẫn nghĩ đến Việt Nam với chiến tranh và nghèo đói), đã khiến tôi tự nhủ phải cố gắng thật nhiều, thậm chí là gấp nhiều lần so với một người Đức bình thường. Có một thứ mà ta gọi nó là „niềm tự hào dân tộc“. Tôi nghĩ rằng khi bạn ở nước ngoài, dù bạn là ai hay bạn làm công việc gì, thì hãy làm cho tốt. Đó cũng là cách đóng góp cho đất nước của mình, chứ chưa cần phải làm gì đó cao siêu.


Các bạn thân mến,
Từ những trải nghiệm của mình tôi đã rút ra được nhiều bài học. Và tôi muốn chia sẻ nó với các bạn. Nếu như ngay bây giờ bạn chưa biết nên bắt đầu từ đâu, thì tôi hy vọng rằng với những chia sẻ sau đây, các bạn sẽ có thể làm được nhiều điều tuyệt vời hơn điều mà tôi đã làm.  

-       Hãy bắt đầu từ những gì bạn thực sự yêu thích. Và một khi đã lựa chọn, thì hãy tự tin vào sự lựa chọn của mình!
Có nhiều bạn tôi biết khi sang Đức thường thay đổi ngành học, chủ yếu là chuyển sang Kinh tế. Những ngành như Ngôn Ngữ hay Xã hội học thường ít được coi trọng vì được xem như là ít cơ hội. Thực ra có cơ hội hay không là ở chính bản thân bạn, phụ thuộc vào việc bạn có năng động và sáng tạo hay không. Hãy chỉ thay đổi một khi bạn không còn đam mê với lĩnh vực mà bạn đã lựa chọn, chứ đừng thay đổi chỉ vì "người khác làm như vậy thì tôi cũng làm như vậy". Nên nhớ chính bạn là người chịu trách nhiệm về cuộc đời của mình, chứ không phải là một ai khác!

-       Hãy tận dụng mọi cơ hội để mở rộng tầm hiểu biết của mình ở mọi lĩnh vực. Điều đó sẽ giúp ích rất nhiều cho bạn sau này.
Chương trình học ở các trường Đại học Đức luôn tạo điều kiện để sinh viên được trải nghiệm nhiều lĩnh vực khác nhau. Ví dụ như bạn học ngành chính là Ngôn ngữ, thì ngành phụ bạn có thể chọn học bất cứ môn nào, kể cả Kinh tế, Luật, Chính trị, Truyền thông v.v. Bạn nên tìm hiểu kĩ trong Modul ngành học của mình. Các bạn biết đấy, chính những kinh nghiệm tôi tích lũy được trong những lớp học về truyền thông, việc mà tôi làm chỉ để „cho vui“, đã giúp tôi thuyết phục được nhà tuyển dụng cho vị trí thực tập tại bộ phận Báo chí truyền thông, mặc dù ngành học chính của tôi là giảng dạy tiếng Đức.        

-       Muốn thành công, trước hết phải học cách chấp nhận những lời từ chối.
Để đến được với vị trí thực tập mơ ước của mình, tôi đã phải trải qua rất nhiều lần bị từ chối. Đáng lẽ ra mọi việc sẽ dễ dàng hơn, nếu như tôi không muốn thử thách mình nhiều đến vậy. Mặc dù có thất vọng, nhưng tôi rút ra được nhiều điều từ đó để có thể làm tốt hơn sau này. Và các bạn biết không, khi một cánh cửa khép lại, thì sẽ lại có một cánh cửa khác mở ra, và đôi khi nó có thể dẫn ta tới những điều thú vị hơn mà ta không thể tưởng tượng hết được. Quan trọng là các bạn không bỏ cuộc!    

Bạn đã sẵn sàng cho những điều mới mẻ trong cuộc sống của mình chưa? Hãy thử nghiệm nhiều nhất có thể. Thời gian trôi qua rồi sẽ không thể lấy lại được, vậy nên hãy tận dụng nó để làm cho mình trưởng thành hơn.
Chúc các bạn tìm được nhiều niềm vui trên cuộc hành trình của mình!
Nhật ký du học Đức - Phần 1: Trưởng thành qua những trải nghiệm

Nhật ký du học Đức - Phần 1: Trưởng thành qua những trải nghiệm

Các bạn thân mến,
Hallo ihr Lieben,

Ngày hôm nay, tôi muốn kể cho các bạn nghe về câu chuyện của chính tôi trong gần 6 năm du học tại Đức. 6 năm không hẳn là quãng thời gian dài so với nhiều anh chị và bạn bè mà tôi quen biết. Thế nhưng, đối với tôi, đó là 6 năm trải nghiệm vô cùng quý giá không gì có thể đánh đổi được. Có buồn vui, có nước mắt và hạnh phúc...Và tôi biết rằng, tôi trưởng thành như bây giờ chính là nhờ những điều đó.

Du học đồng nghĩa với việc bạn chấp nhận tham gia một „cuộc mạo hiểm“, bởi bạn không thể biết được những gì đang chờ đợi mình ở phía trước. Nhưng cuộc sống thú vị là ở chỗ đó. Tôi nghĩ, những gì có thể đạt được một cách dễ dàng, thì cũng sẽ dễ dàng rời bỏ mình mà ra đi. Phải trải qua khó khăn thử thách thì ta mới biết trân trọng những gì mà mình có được và biết cách giữ gìn để cho nó không mất đi.

Ja, Was dich nicht umbringt, macht dich nur stärker. (What doesn't kill you makes you stronger!)


Phần 1: Trưởng thành qua những trải nghiệm

Cuộc sống của tôi, kể từ khi rời xa gia đình vào năm 19 tuổi để đi du học, luôn gắn liền với sự dịch chuyển. Cách đây gần 6 năm, trước chuyến hành trình xa nhất từ trước đến giờ trong cuộc đời mình, tôi đã vô cùng háo hức. Chỉ đến khi ngồi trên máy bay và bỗng nhận ra chỉ còn có một mình, nước mắt tôi cứ thế tuôn rơi...Tôi đã cố gắng quay mặt ra cửa sổ để người ngồi bên cạnh không nhìn thấy. Và giây phút ấy, tôi tự hứa với mình rằng, nhất định một ngày nào đó tôi sẽ thành công và là niềm tự hào của bố mẹ...Và đến bây giờ, tôi vẫn luôn nhắc nhở mình về lời hứa ấy.

Noi Bai Airport, 25.8.2009Noi Bai Airport, 25.8.2009

Năm đầu tiên của tôi ở trường dự bị trôi qua một cách nhanh chóng. Ngoài giờ học, cuối tuần tôi đi làm thêm ở một nhà hàng của Đức. Công việc của tôi là...rửa bát, một việc mà khi còn ở nhà tôi hiếm khi phải động tay vào. OMG, đó quả là „cú sốc“ lớn với tôi, nhất là khi trước đó mấy tháng chỗ tôi đứng là đài truyền hình, là trước máy quay, chứ không phải căn bếp nóng bức và ồn ào này. Mấy ngày đầu tiên đi làm tôi còn sốc hơn nữa khi thấy da tay mình bị bong tróc vì ngâm nước nóng và hóa chất quá nhiều. Tôi khóc. Ok, nhưng sau đó tôi lại tự nhủ, người khác làm được thì mình cũng làm được. Và tôi làm ở chỗ đó cho đến khi kết thúc khóa học dự bị. Mặc dù lương không cao, nhưng bù lại tôi có cơ hội được cải thiện khả năng giao tiếp bằng tiếng Đức của mình. Nỗi nhớ nhà, nỗi tủi thân...khiến tôi dồn hết sức vào việc học. Tôi luôn muốn mình bận rộn để không còn thời gian nghĩ ngợi mông lung. Tháng 7/2010 tôi nhận được bằng dự bị loại xuất sắc với số điểm cao nhất trường. Đó là kết quả của những nỗ lực không ngừng và hơn hết là tình yêu và sự biết ơn vô cùng lớn mà tôi dành cho Mẹ, người đã luôn tin tưởng và động viên tôi.

Nordhausen, 8.2009Nordhausen, 8.2009  

Nordhausen, 8.2009Nordhausen, 8.2009

Ngày tốt nghiệp StudienkollegNgày tốt nghiệp Studienkolleg

2 ngày sau khi nộp đơn, tôi nhận được giấy gọi nhập học của đại học Augsburg. Vậy là tôi lại đóng gói đồ đạc để chuyển từ bang Thüringen sang bang Bayern, một mình. Chuyên ngành chính mà tôi theo học là Deutsch als Fremdsprache, giảng dạy tiếng Đức. Bên cạnh ngành chính còn có ngành phụ và ngành tự chọn. Tôi đã chọn học các khóa học về truyền thông vì tôi có một niềm đam mê đặc biệt với lĩnh vực này. Ngoài ra tôi còn tham gia các buổi giảng của lớp kinh tế và luật. Nói chung là tôi tận dụng mọi cơ hội để mở rộng tầm hiểu biết của mình ở các lĩnh khác nhau. Và tôi nhận ra một điều rằng, mình học không phải vì điểm số, mà là để hoàn thiện chính con người mình. Cuộc sống của một sinh viên đại học khác hẳn so với khi học dự bị. 2 tuần đầu tiên của kì I trôi qua cực kì căng thẳng khi phải vừa chọn môn học, sắp xếp lịch học, ổn định nhà cửa, công việc, vừa phải làm quen với quá nhiều điều mới mẻ. Buổi đầu tiên, tôi đến muộn một môn học vì còn loay hoay không biết phòng học nằm ở đâu. Nếu đã đi du học, chắc hẳn bạn cũng đã từng trải qua điều đó ;)   

Với bạn bè ở Uni AugsburgVới bạn bè ở Uni Augsburg 

Ngay từ khi chương trình học đại học của mình còn chưa bắt đầu, tôi đã đi làm thêm ở một quán ăn nhanh. Công việc thứ 2 của tôi tại Đức khá nặng nhọc và căng thẳng. Nhưng chính quãng thời gian đó đã rèn luyện cho tôi một tính cách kiên trì, một tác phong nhanh nhẹn trong công việc và hơn hết là sự chịu đựng, đương đầu với áp lực. Sau học kì 1, tôi nhận được học bổng của trường. Vì vậy tôi đã quyết định nghỉ làm thêm để tập trung vào việc học.

Cuộc sống của tôi sau đó chỉ có học, học và học. Tôi khiến mình bận rộn nhất có thể bằng cách tham gia vào các dự án xã hội của trường và lấp đầy lịch học của mình. Cho đến hết năm thứ 2 của chương trình Cử Nhân, tôi nhận ra rằng mình đã học hết các môn và chỉ còn bài tốt nghiệp. Đáng lẽ ra mọi việc sẽ diễn ra theo một lịch trình mà tôi đã lập ra cho mình, nếu như không có một „bất ngờ lớn“ ngoài dự tính xảy ra.

Theo quy định của trường, sinh viên chuyên ngành của tôi phải đi làm thực tập 1,5 tháng. Tôi băn khoăn không biết nên làm gì, làm ở đâu. Tôi bắt đầu tìm kiếm trên mạng. Ước mơ của tôi khi còn học Trung học là trở thành 1 tiếp viên hàng không. Thậm chí khi học năm thứ nhất Đại học ở Việt Nam, mẹ đã đưa tôi đi tuyển tiếp viên hàng không (nhưng may mắn là không đỗ, vì nếu không, có lẽ bây giờ tôi sẽ ở một nơi nào đó khác chứ không phải Đức :P). Mặc dù với chuyên ngành học hiện tại của mình thì việc thực hiện điều đó là không thể, thế nhưng tôi không từ bỏ. Tôi bắt đầu tìm kiếm một công việc gì đó liên quan đến ngành hàng không. Và tôi đã tự hỏi mình: „Vì sao lại không phải là sân bay nhỉ?“ Vậy là tôi vào trang web của sân bay Munich (Flughafen München), nơi gần chỗ tôi ở nhất. Và tôi rất bất ngờ khi thấy có vị trí cần tuyển ở bộ phận Báo chí truyền thông. Ngay đêm hôm đó, tôi đã thức tới sáng để hoàn thành đăng ký ứng tuyển.

Thực ra lúc đó, tôi cũng không mong đợi gì nhiều, vì khi ấy tôi chỉ mới là một du học sinh sống chưa đầy 3 năm ở Đức. Tôi quên ngay việc mình đã làm...Cho đến khi tôi nhận được cuộc hẹn đi phỏng vấn. Tôi đã rất hồi hộp và đến sớm trước hẳn 2 tiếng. Buổi phỏng vấn diễn ra khá suôn sẻ. Mặc dù vậy tôi cũng không hy vọng quá nhiều. Tôi đã tự nói với mình là quên điều đó đi và coi đó như một cơ hội để trải nghiệm thôi. Vậy mà một tuần sau, tôi nhận được cuộc gọi từ công ty. Họ nói với tôi rằng công ty đồng ý nhận tôi và hy vọng là cũng sẽ nhận được lời đồng ý từ tôi. Và chắc hẳn là bạn cũng đoán được câu trả lời của tôi ;) Ngay sau đó, tôi đã gọi điện cho Mẹ để xác định một điều rằng, mình không hề mơ.  
Tuy nhiên điều đó cũng đồng nghĩa với việc cuộc sống của tôi sẽ có rất nhiều xáo trộn...



Thông điệp mà tôi muốn gửi tới bạn:

1. Cuộc sống du học không hề dễ dàng. Mặc dù bạn không quyết định được điều gì sẽ xảy đến với mình, thế nhưng bạn có thể làm chủ được cách mà bạn suy nghĩ về nó. Trong cuộc sống này, điều gì xảy ra cũng đều có lý do của nó. Và có thể đến một lúc nào đó, bạn sẽ phải cảm ơn cuộc sống này vì những khó khăn thử thách mà nó đã đưa đến cho bạn.

2. Dù bạn có nhiệt huyết đến đâu, thì cũng sẽ có lúc bạn cảm thấy mệt mỏi và muốn buông xuôi. Chính vì những lúc như thế mà ngay từ đầu bạn cần đặt ra cho mình những mục tiêu cần đạt được. Hãy nỗ lực hết mình và kiên trì theo đuổi những mục tiêu đó. Thành công có thể đang ở rất gần bạn.

3. Đừng nhìn vào một ai khác và ganh đua với họ. Bạn là duy nhất và bạn có giá trị riêng của mình! Quan trọng hơn cả là những gì bạn đóng góp cho cuộc sống để làm cho nó tốt đẹp lên. Và chính những gì bạn cho đi sẽ quyết định giá trị của bạn!

4. Hãy tự tin vào bản thân mình. Những điều người khác nói về bạn không quan trọng bằng những gì bạn tự nói với chính mình. Nếu bạn nghĩ bạn có thể, thì bạn sẽ làm được! Nếu có thất bại, thì chỉ là cách cuộc sống thông báo với bạn rằng con đường này không phù hợp với bạn và bạn nên lựa chọn cho mình một hướng đi khác. Đừng nản lòng!

Hãy biết ơn cuộc sống này, dù thế nào đi nữa.